Hiển thị các bài đăng có nhãn Bạch Vân. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Bạch Vân. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Năm, 11 tháng 8, 2016

Bạch Vân trắng và đen


         Bạch Vân, một Thiền sư đời nhà Tống, đã viết bài thơ sau đây:
          Chỗ nào người khác ở
          Thì tôi đây chẳng ở.
          Chỗ nào người khác đi
          Thì tôi đây chẳng đi.
          Nói vậy không có nghĩa
          Từ chối việc kết giao;
          Tôi chỉ muốn nêu rõ
          Trắng và đen mà thôi.


           Như Huyễn: Các nhà Phật học nói rằng giống mà không có khác là nghĩ sai về giống, và khác mà không có giống là nghĩ sai về khác. Thầy tôi, Thích Tông Diễn, thường minh họa điểm này thật đẹp và Tiến sĩ D. T. Suzuki viết bằng tiếng Anh đại ý như vầy: “Sóng lớn, sóng nhỏ và sóng gợn lăn tăn tất cả đang dâng lên, trào lên và rút xuống, nhưng có phải chúng là nhiều cái động khác nhau của cùng một tự thể vĩnh cửu của nước. Trăng lặng lẽ chiếu sáng bầu trời, đơn độc trong tất cả các từng trời và trái đất; nhưng khi trăng tự soi mình trong màu trắng óng ánh của sương chiều, lấp lánh như những viên ngọc ươm trên mặt đất ¬hình ảnh của trăng thật kỳ diệu làm sao! Không phải mỗi hình ảnh của chúng cũng đầy đủ theo cách riêng ấy sao?”